ArticleAuthors: Vũ, Thị Hoài Thanh (2017)
Lấy tiếng cười làm phương thức chủ đạo để nhận thức và phản ánh hiện thực, văn học nói chung và tiểu thuyết Việt Nam đương đại nói riêng đã hướng đến nhiều đối tượng, nhiều vùng khác nhau đã gây ra được sự chú ý đặc biệt của công luận. Một trong những vấn đề nổi bật của tiểu thuyết hài giai đoạn này là chuyển từ tiếng cười "đơn trị" sang tiếng cười "đa trị", tiếng cười mang nhiều sắc thái khác nhau trước những hiện tượng thẩm mỹ phức tạp: hài hước bông lơn, phê phán đả kích, âu lo hoang mang trong xã hội đương đại.