ArticleAuthors: Nguyễn, Mai Anh (2022)
Sáng tác từ thân phận của một con người xa xứ, nhưng vẫn mang theo những ám ảnh, day dứt
về cội nguồn trong văn xuôi của một số nhà văn nữ di dân luôn xuất hiện bóng dáng của “chấn
thương”. Ám ảnh và nỗi đau đã trở thành một cảm hứng sáng tác nhằm truy vấn về căn tính và
cội nguồn trong tác phẩm của họ. Điều này thể hiện rõ trong một số trường hợp tiêu biểu như Kim
Lefèvre (Cô gái lai da trắng), Linda Lê (Vượt sóng, Sóng ngầm) và Đoàn Minh Phượng (Và khi
tro bụi, Tiếng Kiều đồng vọng). Ở đó, không gian nghệ thuật đóng vai trò để các nhà văn giãi bày
quan niệm nghệ thuật về hiện thực đời sống và thân phận con người. Và từ việc khám phá dấu ấn
“chấn thương” trong không gian nghệ thuật, ta sẽ thấy được sáng tác của các nhà văn nữ di dân
như một cuộc đối thoại về văn hóa...